原文:
浪淘沙令
lián wài yǔ chán chán
帘外雨潺潺,
chūn shì lǎn xiāo cán
春意阑珊。
luó qǐ zhòng zhòng chūn shuì nán
罗衾重叠春睡难。
shuǐ xiǎng bō wén héng qiè mèng
水响波纹横切梦,
yī yè kōng jiē luò yè cán
一叶空阶落夜残。
gū guǎn fēng liú dàn wàng què
孤馆流连但忘却,
lěng qì chéng hán què shì cán
冷气成寒却似残。
duàn xiāng cán zhào jìng hái cán
断香残照镜还残。
duō shǎo hèn ,xiǎo ér tóng
多少恨,小儿女,
bù zhī cǐ yè zài tiān hán
拼音版:
lián wài yǔ chán chán
帘外雨潺潺,
chūn shì lǎn xiāo cán
春意阑珊。
luó qǐ zhòng zhòng chūn shuì nán
罗衾重叠春睡难。
shuǐ xiǎng bō wén héng qiè mèng
水响波纹横切梦,
yī yè kōng jiē luò yè cán
一叶空阶落夜残。
gū guǎn fēng liú dàn wàng què
孤馆流连但忘却,
lěng qì chéng hán què shì cán
冷气成寒却似残。
duàn xiāng cán zhào jìng háng cán
断香残照镜还残。
duō shǎo hèn ,xiǎo ér tóng
多少恨,小儿女,
bù zhī cǐ yè zài tiān hán
翻译:
窗外雨声潺潺,春天的气息渐渐消散。厚重的锦被也难以让人安眠。水声与波纹扰乱了我的梦境,一夜之间,台阶上只剩下了落叶的痕迹。
独处异乡的孤独感让我忘却了时间,寒冷的空气仿佛在提醒我身处的困境。断断续续的香气与昏暗的灯光映衬着镜子中的自己,显得格外凄凉。心中有多少无奈与遗憾,就像那些无知的小儿女一样,无法理解这深夜里的寒冷与孤独。
通过拼音和翻译,我们可以更好地体会李煜在这首词中所表达的复杂情感,既有对逝去时光的怀念,也有对现实境遇的无奈。